Theo Thứ trưởng Bộ TN&MT Nguyễn Linh Ngọc và các cộng sự ở Viện Địa chất và Khoáng sản Việt Nam, kết quả tìm kiếm, phát hiện các mỏ băng cháy cho thấy, các cấu trúc chứa băng cháy thường phân bố trong hệ thống đứt gãy hay nơi giao cắt của các đứt gãy, địa hình vòm, gờ, các vòm muối diapir, các đới nâng, hạ kiến tạo.
Để lấy mẫu băng cháy, có thể sử dụng tàu ngầm mini hoặc các tàu lặn được thiết kế chuyên dụng. Mẫu lấy được phát được bảo quản ở điều kiện nhiệt độ, áp suất tượng tự của đới băng cháy ổn định dưới đáy biển hoặc giữa trong điều kiện áp suất bề mặt nhúng trong dung dịch nitơ lỏng có độ lạnh tuyệt đối.
Chương trình nghiên cứu về "băng cháy" của nước ta được Chính phủ phê duyệt bổ sung vào Đề án 47 năm 2007. Đó là Chương trình nghiên cứu, điều tra cơ bản về tiềm năng khí hydrat ở các thềm lục địa Việt Nam từ năm 2010, đang được Trung tâm Địa chất Khoảng sản biển, thuộc Tổng cục Biển và Hải đảo Việt Nam thực hiện.
Người ta lo ngại rằng, băng cháy có thể là nguyên nhân gây sự cố cho tàu thuyền trên biển và máy bay bay trên không trung, bởi khối lượng lớn methane sinh ra khi nó phân giải làm giảm mật độ nước biển, giảm mật độ không khí, từ đó giảm lực nổi, lực nâng khiến tàu thuyền bị chìm, máy bay bị hẫng, rơi xuống.
Vậy việc khai thác và sử dụng băng cháy sao cho an toàn, hiệu quả đang là vấn đề đau đầu của các nhà khoa học, chẳng khác gì việc chế ngự năng lượng hạt nhân. Nếu không khống chế tốt thì methane và dioxit carbon tạo ra khi băng cháy phân hủy lại là nguồn thúc đẩy hiệu ứng nhà kính ghê gớm.
Các nhà khoa học cũng đang nghiên cứu cơ chế hình thành băng cháy và quy luật phân bố các mỏ, cùng cách khai thác, sử dụng có hiệu quả nhất nguồn năng lượng đầy triển vọng này.